Tết của Xí

Những tháng ngày đã trôi qua không bao giờ có thể trở lại, có lẽ vì vậy mà những tháng ngày tuổi thơ là những miền ký ức đọng lại sâu sắc trong tôi. Tuổi thơ của con bé Xí gắn liền với những chị em gái, những trò chơi búp bê, đồ hàng, những buổi chiều tha thẩn quanh vườn nhặt những bông hoa sầu riêng hít hà, còn những ngày Tết đối với năm chị em gái là những hồi ức còn đọng mãi không thể nào quên.

Thời kỳ bao cấp, ba má tôi là những cán bộ nhà nước ra bươn chải với đời, làm ăn buôn bán đủ thứ nghề, đời sống cơ cực nhưng với gánh nặng gia đình trên vai Ba vẫn lo lắng cho gia đình đầy đủ, có thể nói là sung túc hơn mọi người, Má thì hết phụ Ba buôn bán lại bị chộn rộn với đàn con nhỏ, lu bù với việc bếp núc nhà cửa.

Tôi còn nhớ những ngày giáp Tết hàng hóa trở nên đắt đỏ, những người bận bịu với mùa Tết nhất là những người làm ăn buôn bán, công việc của Ba cũng gấp gáp hơn bao giờ hết, hàng tuần chỉ gặp Ba hai hoặc ba lần khi Ba về nhà sau những chuyến hàng liên tục giữa Sài Gòn và Buôn Ma Thuột. Má ở nhà cũng tất bật lo đủ thứ, chỉ có chị Lớn của chúng tôi là hiểu còn bốn đưa nhỏ ngây ngô vẫn chỉ biết bàn luận Tết này Má mua bánh kẹo gì, quần áo nào và ngồi tính nhẩm xem mình sẽ có được bao nhiêu tiền lì xì.

Tôi thích nhất được ra chợ Tết với Má, Má một tay xách cái giỏ còn tay kia nắm tay tôi. Hàng quán trong chợ có sức hấp dẫn kì lạ với con nhóc ăn vặt như tôi, họ trưng bày đủ thứ bánh kẹo với đủ màu sắc lung linh, đủ hình thù với mùi thơm ngào ngạt, những bao đựng hạt dưa đỏ chót. Má mua nhiều loại bánh kẹo hạt dưa mỗi thứ một ít rồi Má bỏ vào cái giỏ đỏ, tôi lại được hưởng xái mỗi thứ một ít. Đến hàng nhang đèn Má lại đưa tôi xách phụ một ít, cảm giác hãnh diện vì được Má tin tưởng giao cho mấy thứ đồ quan trọng. Tôi còn nhớ rất rõ mùi trầm luôn tỏa hương trong nhà suốt những ngày Tết, mùi trầm nhẹ nhàng thoang thoảng thơm bay khắp phòng khách. 

Rồi Má sắm quần áo cho mấy chị em, mỗi lần Má dẫn hai đứa đi, chắc mấy bà bán hàng ở chợ bất ngờ lắm vì mỗi ngày Má lại đi với hai đứa khác nhau. Tôi và em gái luôn được Má cho mặc đồ giống nhau, mặc dù nhìn nó như là một thằng con trai. Má sắm cho tụi tôi ba bộ mặc ba ngày Tết. Khỏi phải nói con nhóc điệu như tôi thích đến thế nào, về nhà lâu lâu lại lén lấy ra mặc thử xem Tết này mình mặc bộ nào trước. 
Sau mỗi đợt hàng Tết Ba về, nhà lại đông vui, Má nấu những món Ba thích rồi cả nhà quây quần bên nhau, ăn cơm xong Ba hay bắt mấy đứa con đấm lưng, hết đấm lưng rồi lại bóp chân, đứa nào cũng hồ hởi nhưng được một lát mỏi tay ngay, Ba lại dụ: “Đứa nào đấm mạnh Ba cho tiền mua kẹo”. Cả đám lố nhố tay đập mạnh hơn, hí hửng vì viễn cảnh cầm tiền tung tăng ra quán bà Ngọc đầu xóm.

Đêm Giao thừa, trong nhà chỗ nào cũng có hoa, hoa trên bàn, hoa dưới đất, hoa trước cửa… bánh kẹo đầy bàn, nhà cửa tinh tươm vì trước Giao thừa mấy má con đã è cổ dọn dẹp. Má nói đứa nào đi chơi quá Giao thừa Má nhốt ở ngoài ráng chịu, nên mấy chị em không đứa nào dám đi quá giờ, xem bắn pháo bông xong là lo chạy về nhà ngay. Mấy chị em xúm xít, qua 12h, Má lôi mấy cái phong bao lì xì ra, đứa nào mắt cũng sáng rỡ hí hửng cầm phong bao đỏ chót, lên giường nằm ngủ mà không thôi bàn luận. 

Ba ngày Tết đi chùa, đi thăm họ hàng, hẹn bạn đi chơi… nhiều thật nhiều những cái để nhớ nhưng tôi vẫn ấn tượng và nhớ mãi những ngày giáp Tết, không khí se lạnh những ngày Xuân, không khí chuẩn bị rộn ràng, ai ai cũng hồ hởi tâm trạng như vui hơn vì Mùa Xuân lan tỏa khắp tâm hồn. 

Tết năm nay cũng sắp đến, nhà tôi lại rộn ràng, năm nay sẽ đặc biệt hơn những năm trước vì gia đình đã đông thành viên hơn, năm nay tôi sẽ lần đầu tiên được cầm phong bao lì xì ba má, anh chị em chứ không chỉ được nhận như mọi năm. Một năm mới sắp đến với những dự định mới, xin chúc cho mọi người luôn vui vẻ, sống khỏe và có một Mùa Xuân ngập tràn hạnh phúc!